Mất đi ánh sáng của đôi mắt nhưng thay vì mặc cảm Bùi Quang Khánh ở số 6 Phạm Hồng Thái, phường Phan Bội Châu luôn lạc quan và sống có khát vọng. Với sự nỗ lực không ngừng, em đã đạt được ước mơ của mình. Mới 16 tuổi em đã có trong tay bảng thành tích dài trong lĩnh vực âm nhạc và học tập.
Chị Nguyễn Thị Lan và anh Bùi Quang Phú, bố mẹ của Khánh đều làm kinh doanh. Anh Phú còn là Uỷ viên Ban chấp hành Đảng bộ phường Phan Bội Châu, Bí thư chi bộ công ty cổ phần Vật tư Phú Quý. Gia đình anh chị có 3 người con, Khánh là con út, chào đời khi mới được 29 tuần tuổi. Khi Khánh được một tháng tuổi, gia đình phát hiện con không có phản ứng với ánh sáng, sinh thiếu tháng chính là nguyên nhân khiến con bị bệnh về mắt. Anh chị đã đưa con đi khám, bác sỹ chẩn đoán con bị bệnh bong võng mạc. Sau đó, cho con chạy chữa khắp các bệnh viện mắt ở trong nước, rồi ra cả nước ngoài nhưng đều không hiệu quả. Khi biết con mất đi khả năng nhìn, chị Lan bị sốc về tinh thần; anh Phú cũng đã rơi nước mắt khi nhận tin từ các bác sỹ về việc bệnh của con không thể chữa khỏi.
Nếu nói rằng “Ông trời không cho ai tất cả, cũng chẳng lấy đi của ai tất cả. Lấy đi cái này, nhất định ông trời sẽ bù lại cái khác” thì điều này hoàn toàn đúng với trường hợp của Khánh. Từ bé cho đến khi lớn lên và có nhận thức, chưa khi nào em mặc cảm, tự ti rằng mình là người khuyết tật; thậm chí, em còn là người đầy ý chí và nghị lực. Khánh tâm niệm “Cuộc sống của người khiếm thị không quá tăm tối, không có nhiều khác biệt với người bình thường. Chúng cháu có thể tự tìm ra ánh sáng cho riêng mình. Chỉ có khác là cách làm của chúng cháu đặc biệt hơn những người bình thường khác”.

Càng lớn Khánh càng thể hiện là một cậu bé thông minh, tình cảm và đa tài. Em có năng khiếu về âm nhạc. Đó là niềm đam mê chơi piano và yêu thích nhạc cổ điển. Việc học này với những trẻ sáng mắt đã không đơn giản, với trẻ khiếm thị thì càng khó hơn. Thế nhưng chưa khi nào Khánh tỏ ra nản lòng trong việc chinh phục 88 phím đàn piano. Khánh tâm sự “Cháu không nhìn thấy bản nhạc. Cô giáo phải đọc nốt nhạc, tay phải thế này, tay trái thế kia, cháu phải nghe, thực hành và nhớ từng nốt, từng vị trí. Tiếp đó là công đoạn ghép hai tay lại để đàn theo bản nhạc. Học tác phẩm ngắn phải mất từ 1 đến 2 tháng, tác phẩm kinh điển, tác phẩm dài có khi phải tập luyện liên tục hơn một năm thì mới hoàn thiện được. Cháu nghĩ không có con đường nào dẫn tới vinh quang mà trải toàn hoa hồng cả. Vì thế, những khi tập luyện mệt quá, cháu đều tự động viên mình phải cố gắng và cố gắng hơn nữa. Mình càng cố gắng thì thành công sẽ càng đến gần với mình hơn. Đó cũng là cách để cháu vượt qua những lúc khó khăn nhất trong cuộc sống và học tập”.
Chị Lan kể: Khánh có thể ngồi liên tục tới 4 tiếng đồng hồ bên cây đàn Piano để tập luyện, thời gian con học nhạc rất nhiều. Nhiều khi chị muốn con giảm bớt việc học văn hóa để nghỉ ngơi, nhưng con luôn cố gắng mọi lúc, mọi nơi. Có những hôm, con học cả đêm đến 2h sáng, tôi bảo con tắt đèn đi ngủ. Con nghe lời nhưng rồi lại để chuông đồng hồ báo thức, dậy lúc 4h30’ học tiếp cho đến 6h, ăn sáng rồi đi học.

Tháng 11/2017 - Hai năm sau khi bén duyên với âm nhạc, Khánh đã đạt giải Nhất cuộc thi “Cây đàn tuổi thơ" do Sở GD&ĐT phối hợp với Thành đoàn Hải Phòng tổ chức. Tiếp đó - Năm 2018, tại Cuộc thi Piano Sonata Festival Hải Phòng, Khánh biểu diễn xuất sắc tác phẩm Fur Elise (Thư gửi Ê-li) của Beethoven và giành giải Nhất. Sang năm 2019, em lại mang về giải Nhất cuộc thi Festival Piano Phượng Hồng cùng với giải phụ Đam mê; huy chương Vàng cuộc thi Cây đàn tuổi thơ; giải Nhì cuộc thi CEG Music Festival 2019 toàn quốc cùng với giải phụ là thí sinh truyền cảm hứng nhất. Năm 2020, em tiếp tục gặt hái thành công với tấm huy chương Vàng tiết mục piano khi tham gia Liên hoan nghệ thuật châu Á - Thái Bình Dương 2020 tổ chức tại Malaysia. Tiếp đó là giải Nhì cuộc thi Piano nghệ thuật Hà Nội 2021; Giải nhất cuộc thi Festival Piano lần thứ nhất do Cung văn hóa thiếu nhi Hải Phòng tổ chức; Huy chương bạc- Hội diễn toàn quốc “Tiếng hát từ trái tim” lần thứ VI do Bộ văn hóa thể thao và du lịch tổ chức. Và tháng 9/2022, tham dự Cuộc thi "Kayserburg Vietnam Youth Piano Competition & Festival 2022" do Viện Phát triển Giáo dục Việt Nam tổ chức, Khánh lại đạt giải quán quân bảng Festival; phần thưởng là 1 chiếc đàn Piano, trị giá 130 triệu đồng.
Khánh đã có cả bảng thành tích dài về âm nhạc, nhưng khi đề cập đến thành tích của con, chị Lan còn tự hào hơn về cậu con trai út của mình khi con trở thành học sinh khiếm thị đầu tiên của trường THCS Hồng Bàng với thành tích suốt 4 năm học hòa nhập đều đứng trong “top” đầu của lớp, được vinh danh là học sinh xuất sắc, tiêu biểu của trường. Gần đây nhất, con còn đạt giải ba môn Lịch sử kỳ thi học sinh giỏi cấp quận năm học 2022-2023. Trước khi Khánh vào học, trường THCS Hồng Bàng chưa bao giờ nhận trẻ khiếm thị; con vào đây học hòa nhập với mục tiêu sẽ góp phần làm thay đổi điều đó. Và sau này, các thầy cô đã hoàn toàn yên tâm khi nhận các em nhỏ khiếm thị khác vào học.
Ngoài ra Khánh còn đạt giải Cây bút triển vọng của cuộc thi Viết thư quốc tế UPU lần thứ 50, giải đặc biệt dành cho học sinh khuyết tật cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 51; giải khuyến khích Hội thi Tin học dành cho người mù toàn quốc; giải Nhì Hội thi Đọc viết nhanh chữ Braille; giải ba cuộc thi “Ươm hạt giống tâm hồn”; đạt danh hiệu “Dũng sỹ Nghìn việc tốt” cấp Trung ương…Bên cạnh đó, em còn được nhận nhiều Bằng khen, giấy khen của Chủ tịch UBND thành phố và chủ tịch UBND quận…Với những thành tích trong học tập và âm nhạc trên, Khánh được bạn bè và thầy cô mến mộ và khâm phục.
Khánh luôn mơ ước được đặt chân vào Học viện Âm nhạc Quốc gia và trở thành nhạc sỹ piano; tháng 7 vừa rồi Khánh đã thi và xuất sắc trở thành học viên khoa Piano của học viện âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Những thành tích Khánh đã đạt được ngày hôm nay, Khánh cho rằng đó là kết quả từ tình yêu của cha mẹ, thầy cô và bạn bè dành cho em. Ngoài ra, theo em, trong bất cứ việc gì, để đạt được kết quả tốt nhất cần phải có đam mê, niềm tin và sự nỗ lực không ngừng của bản thân, “Cháu nghĩ cuộc đời luôn cho chúng ta những cơ hội. Chỉ khi ta sống có ước mơ, khát vọng, lý tưởng và tin vào bản thân mình thì khi đó cơ hội sẽ tự khắc đến với mình”, Khánh chia sẻ.

Nhìn lại 16 năm đồng hành với con, chị Lan nhận thấy gia đình có vai trò đặc biệt với sự phát triển của trẻ, nhất là trẻ khuyết tật. Ban đầu, vì sốc nên gia đình chị ngại cho con giao lưu với thế giới bên ngoài. Khi bình tâm lại, anh chị đã chấp nhận sự thật và coi đó là thử thách với chính bản thân. Thay vì che dấu khiếm khuyết của con, đi đâu anh chị cũng cho con đi cùng để con có nhiều cơ hội tiếp xúc với cộng đồng, khám phá thế giới bên ngoài. Trong một lần cho con đi cùng đến thăm nhà một người bạn, Khánh đã vô tình ngồi cạnh và chạm tay vào chiếc đàn piano, rồi bén duyên với âm nhạc. Từ đó, mỗi bước đi, cũng như sự tiến bộ của con đều là niềm vui, hạnh phúc của cả gia đình chị.
Câu chuyện về Bùi Quang Khánh cho chúng ta thấy một tấm gương về ý chí, nghị lực đáng quý, đúng như câu nói của Bác Hồ vĩ đại “Tàn nhưng không phế”, có thể là tàn tật, khiếm khuyết về thân thể nhưng không khiếm khuyết, tàn tật về tâm hồn, không vô dụng. Đặc biệt là không chỉ người khuyết tật hay người sinh ra khác biệt mới cần có ý chí, nghị lực, mà năng lực tinh thần này cần được nuôi dưỡng và phát huy ở tất cả mọi người./.

Trần Thùy Vân